Các em thân mến,
Trong thời buổi này, sống cẩn trọng giữa dòng đời không còn là lựa chọn. Nó là cách tự bảo vệ chính mình. Vì xung quanh ta có quá nhiều thứ lặng lẽ lôi kéo. Không ồn ào, nhưng hấp dẫn, tò mò, lấp lánh. Chúng dễ khiến ta quên mục tiêu ban đầu.
Thầy từng thấy nhiều em đầy chí hướng khi mới nhập học. Ánh mắt sáng, tâm thế chủ động, khao khát vươn lên. Nhưng dần dần, mạng xã hội, game, video ngắn khiến các em buông trôi. Có em thức khuya cày clip, sáng đi học lờ đờ. Có em chơi game thâu đêm, chỉ mong lên level, quên bài kiểm tra sắp tới.
Điều nguy hiểm không chỉ là mất thời gian. Mạng xã hội còn thay đổi cách các em nhìn cuộc sống. Nó gieo vào mình suy nghĩ sống nhanh, sống vui. Không cần đào sâu, cũng chẳng cần khổ công học tập. Thế rồi khi đối diện với thực tế, các em dễ thấy hụt hẫng.
Vì vậy, hãy tập sống cẩn trọng giữa dòng đời. Không gò ép, mà tỉnh thức. Nhìn rõ bản chất sự việc: đâu là thật, đâu là ảo. Khi xem video, hãy hỏi: “Điều này có ích cho mình không?” Khi mua đồ, hãy tự nhủ: “Mình có thật sự cần không?” Và khi lướt mạng, hãy biết dừng lại. Vì mạng thì không dừng, nhưng mình phải biết dừng.
Sống cẩn trọng giữa dòng đời không phải là tách khỏi thế giới. Mà là biết giữ mình giữa cám dỗ. Giữ lấy mục tiêu, giữ lấy ước mơ. Đừng để chúng bị xóa nhòa bởi thú vui ngắn hạn.
Thầy không bắt các em bỏ hết mọi niềm vui. Thầy chỉ mong các em phân biệt rõ đâu là vui tạm thời, đâu là niềm vui dài lâu. Niềm vui thật sự là khi thấy mình trưởng thành, đi đúng hướng.
Mỗi ngày, từng lựa chọn nhỏ – xem gì, đọc gì, nghĩ gì, nói gì – sẽ tạo nên cuộc đời. Sau này, khi nhìn lại, thầy mong các em không tiếc vì đã để mình bị cuốn đi.
Các em không cần sống hoàn hảo. Chỉ cần sống có hướng. Khi lỡ bước, hãy biết quay về. Về với chính mình. Với con người giản dị, đầy ước mơ mà các em từng là.
Thầy chỉ mong rằng, dù đi xa đến đâu, các em vẫn giữ sự giản dị, tỉnh thức, chân thành. Giữ lấy chính mình – đó là món quà lớn nhất mà các em trao cho cuộc đời này.